'Corporate core' trên sàn diễn quốc tế: Điềm báo của suy thoái kinh tế?
Trong Tuần lễ Thời trang Paris Xuân Hè 2026 vừa qua, các nhà mốt tiếng tăm như: Dior ,Tom Ford, Mugler đến Acne Studio... đều mang các sản phẩm blazer, suit, sơ mi trắng lên sàn diễn thay cho những thiết kế phá cách và maximal.
Sự trở lại của phong cách công sở này không phải ngẫu nhiên. Nó phản ánh một làn sóng thẩm mỹ mới mang tên “corporate core”.
Corporate core là gì?
“Corporate core” hay "Corpcore" là một xu hướng thời trang bắt nguồn từ khoảng đầu những năm 2010s, lấy cảm hứng từ phong cách công sở cổ điển. Đặc trưng của xu hướng này là những món đồ như: blazer, áo sơ mi, quần tây (tailored pants)... được phối linh hoạt cùng các item mang tinh thần năng động và thoải mái hơn như áo thun, giày sneakers hay jean.
Từ khoá này đang được nhắc đến nhiều hơn trên mạng xã hội khi thời trang toàn cầu bắt đầu tìm lại sự chỉn chu, tinh giản và an toàn sau giai đoạn dài đắm chìm trong sự nổi loạn của streetwear và hyper-feminine aesthetics.
Vì sao corporate core lại là dấu hiệu của suy thoái?
Sự trỗi dậy của “corporate core” không chỉ là một lựa chọn thẩm mỹ, mà còn là phản ứng tự nhiên trước tâm lý bất ổn của thời đại. Thực tế, nhiều báo cáo tài chính và phân tích thị trường trong năm 2025 đã cho thấy sự chững lại rõ rệt của ngành thời trang xa xỉ: Doanh số sụt giảm, người tiêu dùng chi tiêu thận trọng hơn, và các thương hiệu buộc phải cân nhắc giữa sáng tạo và tính thương mại.
Trong bối cảnh đó, những thiết kế “an toàn” như: Blazer, suit, áo sơ mi trắng hay bảng màu trung tính trở thành lựa chọn hợp lý vì chúng thể hiện tính ổn định và bền vững. Marie Claire từng nhận định rằng “khi thị trường kém thuận lợi, người ta có xu hướng tìm đến những món đồ dễ mặc và ‘trend-proof’ hơn. Điều này lý giải vì sao corporate core lại được xuất hiện nhiều đến vậy.
Và thực ra, mối liên hệ giữa thời trang và kinh tế chưa bao giờ là điều xa lạ. Một trong những ví dụ kinh điển nhất là “Hemline Index” hay "chỉ số đường viền váy" được nhà kinh tế học George Taylor đề xuất từ những năm 1920.
Lý thuyết này cho rằng chiều dài váy có mối tương quan với tình hình kinh tế: Khi nền kinh tế thịnh vượng, váy ngắn lại; còn trong thời kỳ suy thoái, váy thường dài ra. Dù chưa bao giờ được chứng minh hoàn toàn chính xác, “Hemline Index” vẫn là một biểu tượng thú vị cho cách thời trang phản chiếu tâm trạng xã hội.
Hay corporate core chỉ đơn là kết quả của vòng lặp thời trang?
Tuy nhiên, tailoring, suit và blazer vốn không phải là những yếu tố xa lạ trên sàn diễn thời trang. Chính vì vậy, sự trở lại của “corporate core” cũng có thể được xem là một kết quả tự nhiên của chu kỳ thời trang.
Sau nhiều mùa bùng nổ với chủ nghĩa maximalism, màu sắc neon và phom dáng phóng đại, các nhà mốt dường như đang tìm về gốc gác của mình, nơi tinh thần thủ công và cấu trúc tailoring lên ngôi.
Một ví dụ tiêu biểu là Dior dưới thời JW Anderson, khi ông lấy cảm hứng và tái hiện lại những thiết kế archive của nhà mốt, biến chúng thành những bộ trang phục vừa mang tinh thần cổ điển, vừa phảng phất nét nổi loạn đương đại.
Trong khi đó, Tom Ford, thương hiệu vốn gắn liền với hình ảnh sang trọng, hiện đại và gợi cảm lại sử dụng tailoring như một cách khẳng định bản sắc thương hiệu. Mỗi đường cắt, phom dáng hay chất liệu đều gợi nhắc đến DNA quyền lực và sự tự tin từng làm nên tên tuổi của Tom Ford.
Một ví dụ đặc biệt khác là Acne Studios, thương hiệu Thuỵ Điển được biết đến với chủ nghĩa tối giản pha chút lập dị. Trong mùa Xuân Hè 2026, Acne Studios mang đến những thiết kế tailoring sắc sảo, được làm mới qua xử lý chất liệu, tỉ lệ và layering, thể hiện cách thương hiệu này kéo tailoring ra khỏi khuôn khổ truyền thống để khám phá những biểu hiện mới của giới tính và bản sắc cá nhân.
Dưới góc nhìn của Jonny Johansson, giám đốc sáng tạo của hãng, việc sử dụng tailoring không chỉ nhằm khẳng định sự chỉn chu, mà còn là cách xoá nhoà ranh giới giữa nữ tính và nam tính. Như ông từng chia sẻ rằng sáng tạo là nhìn thế giới theo những góc độ mà ta chưa từng nhận ra.
Chính vì thế, sự trở lại của tailoring ở Acne Studios không mang nghĩa hoài cổ, mà là một lời tuyên ngôn về sự linh hoạt của giới tính và bản sắc trong thời trang đương đại.
Kết lại, việc các thương hiệu lớn đồng loạt đưa “corporate core” trở lại sàn diễn cho thấy ngành thời trang đang điều chỉnh chiến lược sản phẩm và hình ảnh trong một bối cảnh đầy bất ổn. Tuy vậy, để khẳng định đây là “điềm báo suy thoái kinh tế” có lẽ vẫn là quá cực đoan, bởi thời trang luôn chịu ảnh hưởng từ nhiều yếu tố: Xã hội, văn hoá, công nghệ và cả nhu cầu làm mới bản thân của các nhà mốt.
Không phải lần trở lại nào của suit cũng gắn liền với khủng hoảng; đôi khi, đó đơn giản chỉ là cách các thương hiệu tái khẳng định DNA của mình và nhắc nhớ công chúng về giá trị cốt lõi từng làm nên tên tuổi họ.










